和 hé 戴 dài 禹 yǔ 功 gōng 水 shuǐ 云 yún 馆 guǎn 留 liú 题 tí - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
兵 bīng 火 huǒ 间 jiān 关 guān 我 wǒ 尔 ěr 同 tóng , , 相 xiāng 逢 féng 聊 liáo 喜 xǐ 话 huà 匆 cōng 匆 cōng 。 。
山 shān 长 cháng 不 bù 碍 ài 飞 fēi 云 yún 去 qù , , 江 jiāng 涨 zhǎng 应 yìng 从 cóng 远 yuǎn 水 shuǐ 通 tōng 。 。
白 bái 鹭 lù 晚 wǎn 潮 cháo 初 chū 浸 jìn 脚 jiǎo , , 雨 yǔ 花 huā 遗 yí 址 zhǐ 正 zhèng 横 héng 空 kōng 。 。
临 lín 风 fēng 遐 xiá 想 xiǎng 成 chéng 惆 chóu 怅 chàng , , 千 qiān 古 gǔ 兴 xīng 亡 wáng 一 yī 局 jú 终 zhōng 。 。
和戴禹功水云馆留题。宋代。王之道。兵火间关我尔同,相逢聊喜话匆匆。 山长不碍飞云去,江涨应从远水通。 白鹭晚潮初浸脚,雨花遗址正横空。 临风遐想成惆怅,千古兴亡一局终。