元 yuán 夔 kuí 以 yǐ 诗 shī 留 liú 别 bié 用 yòng 韵 yùn 示 shì 之 zhī - - 韩 hán 元 yuán 吉 jí
密 mì 竹 zhú 疏 shū 松 sōng 一 yī 水 shuǐ 边 biān , , 高 gāo 舂 chōng 自 zì 占 zhàn 曲 qū 肱 gōng 眠 mián 。 。
心 xīn 如 rú 古 gǔ 井 jǐng 真 zhēn 无 wú 浪 làng , , 迹 jī 似 shì 寒 hán 灰 huī 岂 qǐ 复 fù 然 rán 。 。
舌 shé 在 zài 未 wèi 应 yīng 甘 gān 寂 jì 寞 mò , , 地 dì 偏 piān 犹 yóu 可 kě 小 xiǎo 回 huí 旋 xuán 。 。
春 chūn 风 fēng 又 yòu 绿 lǜ 池 chí 塘 táng 草 cǎo , , 清 qīng 梦 mèng 从 cóng 今 jīn 只 zhǐ 惠 huì 连 lián 。 。
元夔以诗留别用韵示之。宋代。韩元吉。密竹疏松一水边,高舂自占曲肱眠。 心如古井真无浪,迹似寒灰岂复然。 舌在未应甘寂寞,地偏犹可小回旋。 春风又绿池塘草,清梦从今只惠连。