次 cì 韵 yùn 姑 gū 溪 xī 兴 xīng 国 guó 寺 sì 晚 wǎn 眺 tiào - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
禅 chán 房 fáng 花 huā 木 mù 有 yǒu 残 cán 红 hóng , , 此 cǐ 地 dì 还 hái 因 yīn 曲 qū 径 jìng 通 tōng 。 。
竹 zhú 影 yǐng 看 kàn 摇 yáo 金 jīn 琐 suǒ 碎 suì , , 风 fēng 铃 líng 解 jiě 语 yǔ 玉 yù 丁 dīng 东 dōng 。 。
人 rén 来 lái 白 bái 鸟 niǎo 横 héng 空 kōng 处 chù , , 山 shān 在 zài 先 xiān 生 shēng 倚 yǐ 杖 zhàng 中 zhōng 。 。
绝 jué 唱 chàng 未 wèi 酬 chóu 才 cái 已 yǐ 尽 jǐn , , 夜 yè 灯 dēng 搔 sāo 首 shǒu 鬓 bìn 如 rú 蓬 péng 。 。
次韵姑溪兴国寺晚眺。宋代。周紫芝。禅房花木有残红,此地还因曲径通。 竹影看摇金琐碎,风铃解语玉丁东。 人来白鸟横空处,山在先生倚杖中。 绝唱未酬才已尽,夜灯搔首鬓如蓬。