雨 yǔ 意 yì 甚 shèn 浓 nóng 方 fāng 起 qǐ 而 ér 止 zhǐ - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
欲 yù 成 chéng 冻 dòng 雨 yǔ 又 yòu 吹 chuī 残 cán , , 香 xiāng 稻 dào 垂 chuí 垂 chuí 不 bù 救 jiù 乾 gān 。 。
谩 mán 对 duì 醨 lí 云 yún 讼 sòng 风 fēng 伯 bó , , 还 hái 将 jiāng 火 huǒ 伞 sǎn 付 fù 炎 yán 官 guān 。 。
未 wèi 容 róng 涨 zhǎng 绿 lǜ 浮 fú 烟 yān 艇 tǐng , , 且 qiě 看 kàn 晴 qíng 云 yún 转 zhuǎn 玉 yù 盘 pán 。 。
谁 shuí 与 yǔ 天 tiān 工 gōng 论 lùn 赤 chì 地 dì , , 尽 jǐn 倾 qīng 银 yín 汉 hàn 作 zuò 波 bō 澜 lán 。 。
雨意甚浓方起而止。宋代。周紫芝。欲成冻雨又吹残,香稻垂垂不救乾。 谩对醨云讼风伯,还将火伞付炎官。 未容涨绿浮烟艇,且看晴云转玉盘。 谁与天工论赤地,尽倾银汉作波澜。