闲 xián 适 shì 吟 yín 五 wǔ 首 shǒu - - 邵 shào 雍 yōng
谁 shuí 将 jiāng 造 zào 化 huà 属 shǔ 东 dōng 风 fēng , , 一 yī 属 shǔ 东 dōng 风 fēng 事 shì 莫 mò 穷 qióng 。 。
残 cán 腊 là 也 yě 宜 yí 先 xiān 作 zuò 策 cè , , 新 xīn 正 zhèng 其 qí 那 nà 便 biàn 要 yāo 功 gōng 。 。
柳 liǔ 梢 shāo 借 jiè 暖 nuǎn 浑 hún 摇 yáo 软 ruǎn , , 梅 méi 萼 è 偷 tōu 春 chūn 半 bàn 露 lù 红 hóng 。 。
安 ān 得 dé 向 xiàng 时 shí 情 qíng 意 yì 在 zài , , 轻 qīng 衫 shān 撩 liáo 乱 luàn 少 shào 年 nián 中 zhōng 。 。
闲适吟五首。宋代。邵雍。谁将造化属东风,一属东风事莫穷。 残腊也宜先作策,新正其那便要功。 柳梢借暖浑摇软,梅萼偷春半露红。 安得向时情意在,轻衫撩乱少年中。