春 chūn 日 rì 和 hé 韵 yùn - - 黄 huáng 庚 gēng
新 xīn 晴 qíng 天 tiān 气 qì 好 hǎo , , 老 lǎo 去 qù 倦 juàn 寻 xún 芳 fāng 。 。
桃 táo 李 lǐ 自 zì 春 chūn 色 sè , , 园 yuán 林 lín 又 yòu 夕 xī 阳 yáng 。 。
卷 juàn 帘 lián 通 tōng 燕 yàn 入 rù , , 扫 sǎo 径 jìng 惜 xī 花 huā 香 xiāng 。 。
寒 hán 食 shí 清 qīng 明 míng 近 jìn , , 松 sōng 楸 qiū 忆 yì 故 gù 乡 xiāng 。 。
春日和韵。宋代。黄庚。新晴天气好,老去倦寻芳。 桃李自春色,园林又夕阳。 卷帘通燕入,扫径惜花香。 寒食清明近,松楸忆故乡。