修 xiū 竹 zhú 宴 yàn 客 kè 广 guǎng 寒 hán 游 yóu 亭 tíng 分 fēn 韵 yùn 得 dé 香 xiāng 字 zì - - 黄 huáng 庚 gēng
银 yín 桥 qiáo 疑 yí 驾 jià 海 hǎi 天 tiān 长 cháng , , 金 jīn 粟 sù 离 lí 离 lí 照 zhào 玉 yù 觞 shāng 。 。
影 yǐng 浸 jìn 山 shān 河 hé 琼 qióng 殿 diàn 冷 lěng , , 舞 wǔ 分 fēn 风 fēng 露 lù 羽 yǔ 衣 yī 香 xiāng 。 。
亦 yì 知 zhī 广 guǎng 莫 mò 元 yuán 无 wú 野 yě , , 却 què 笑 xiào 温 wēn 柔 róu 别 bié 有 yǒu 乡 xiāng 。 。
闲 xián 折 zhé 一 yī 枝 zhī 惊 jīng 昨 zuó 梦 mèng , , 素 sù 娥 é 怜 lián 我 wǒ 授 shòu 玄 xuán 霜 shuāng 。 。
修竹宴客广寒游亭分韵得香字。宋代。黄庚。银桥疑驾海天长,金粟离离照玉觞。 影浸山河琼殿冷,舞分风露羽衣香。 亦知广莫元无野,却笑温柔别有乡。 闲折一枝惊昨梦,素娥怜我授玄霜。