江 jiāng 上 shàng 客 kè 怀 huái - - 黄 huáng 庚 gēng
镜 jìng 里 lǐ 从 cóng 渠 qú 白 bái 发 fà 添 tiān , , 吟 yín 边 biān 抵 dǐ 掌 zhǎng 复 fù 掀 xiān 髯 rán 。 。
十 shí 年 nián 为 wèi 客 kè 甘 gān 清 qīng 苦 kǔ , , 一 yī 枕 zhěn 忘 wàng 情 qíng 付 fù 黑 hēi 甜 tián 。 。
短 duǎn 褐 hè 怯 qiè 风 fēng 棉 mián 未 wèi 絮 xù , , 破 pò 窗 chuāng 漏 lòu 月 yuè 纸 zhǐ 重 zhòng 粘 zhān 。 。
梅 méi 花 huā 应 yīng 念 niàn 人 rén 孤 gū 寂 jì , , 寒 hán 夜 yè 吹 chuī 香 xiāng 入 rù 竹 zhú 帘 lián 。 。
江上客怀。宋代。黄庚。镜里从渠白发添,吟边抵掌复掀髯。 十年为客甘清苦,一枕忘情付黑甜。 短褐怯风棉未絮,破窗漏月纸重粘。 梅花应念人孤寂,寒夜吹香入竹帘。