登 dēng 太 tài 平 píng 寺 sì 次 cì 韵 yùn 董 dǒng 宪 xiàn 副 fù - - 余 yú 阙 quē
萧 xiāo 寺 sì 行 xíng 春 chūn 望 wàng 下 xià 方 fāng , , 城 chéng 中 zhōng 云 yún 物 wù 变 biàn 凄 qī 凉 liáng 。 。
野 yě 人 rén 篱 lí 落 luò 通 tōng 灊 qián 口 kǒu , , 贾 gǔ 客 kè 帆 fān 樯 qiáng 出 chū 汉 hàn 阳 yáng 。 。
多 duō 难 nàn 渐 jiàn 平 píng 堪 kān 对 duì 酒 jiǔ , , 一 yī 尊 zūn 未 wèi 尽 jǐn 更 gèng 焚 fén 香 xiāng 。 。
凭 píng 将 jiāng 使 shǐ 者 zhě 阳 yáng 春 chūn 曲 qū , , 消 xiāo 尽 jǐn 征 zhēng 人 rén 鬓 bìn 上 shàng 霜 shuāng 。 。
登太平寺次韵董宪副。元代。余阙。萧寺行春望下方,城中云物变凄凉。 野人篱落通灊口,贾客帆樯出汉阳。 多难渐平堪对酒,一尊未尽更焚香。 凭将使者阳春曲,消尽征人鬓上霜。