和 hé 钟 zhōng 子 zi 鸿 hóng 二 èr 首 shǒu - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
匹 pǐ 雏 chú 欲 yù 拔 bá 佞 nìng 山 shān 难 nán , , 还 hái 敕 chì 区 qū 区 qū 慕 mù 守 shǒu 官 guān 。 。
捋 lǚ 虎 hǔ 自 zì 怜 lián 馀 yú 勇 yǒng 在 zài , , 狎 xiá 鸥 ōu 似 shì 责 zé 昔 xī 盟 méng 寒 hán 。 。
新 xīn 麻 má 断 duàn 腕 wàn 毋 wú 容 róng 草 cǎo , , 堕 duò 甑 zèng 回 huí 头 tóu 不 bù 更 gēng 看 kàn 。 。
老 lǎo 子 zǐ 平 píng 生 shēng 差 chà 耐 nài 事 shì , , 肯 kěn 于 yú 得 dé 丧 sàng 置 zhì 悲 bēi 欢 huān 。 。
和钟子鸿二首。宋代。刘克庄。匹雏欲拔佞山难,还敕区区慕守官。 捋虎自怜馀勇在,狎鸥似责昔盟寒。 新麻断腕毋容草,堕甑回头不更看。 老子平生差耐事,肯于得丧置悲欢。