休 xiū 沐 mù - - 宋 sòng 祁 qí
出 chū 休 xiū 连 lián 日 rì 似 shì 山 shān 郎 láng , , 坐 zuò 有 yǒu 蛩 qióng 毡 zhān 沐 mù 有 yǒu 汤 tāng 。 。
缸 gāng 面 miàn 酒 jiǔ 华 huá 随 suí 日 rì 转 zhuǎn , , 琴 qín 中 zhōng 松 sōng 韵 yùn 共 gòng 风 fēng 长 zhǎng 。 。
宫 gōng 卑 bēi 宁 níng 为 wèi 今 jīn 无 wú 巧 qiǎo , , 愚 yú 极 jí 曾 céng 闻 wén 古 gǔ 是 shì 狂 kuáng 。 。
自 zì 顾 gù 支 zhī 离 lí 身 shēn 碌 lù 碌 lù , , 襆 fú 归 guī 囊 náng 被 bèi 亦 yì 何 hé 妨 fáng 。 。
休沐。宋代。宋祁。出休连日似山郎,坐有蛩毡沐有汤。 缸面酒华随日转,琴中松韵共风长。 宫卑宁为今无巧,愚极曾闻古是狂。 自顾支离身碌碌,襆归囊被亦何妨。