望 wàng 仙 xiān 亭 tíng 置 zhì 酒 jiǔ 看 kàn 雪 xuě - - 宋 sòng 祁 qí
雪 xuě 压 yā 春 chūn 期 qī 蔽 bì 曙 shǔ 空 kōng , , 凭 píng 高 gāo 把 bǎ 酒 jiǔ 思 sī 无 wú 穷 qióng 。 。
光 guāng 侵 qīn 病 bìng 鬓 bìn 都 dōu 成 chéng 白 bái , , 寒 hán 著 zhe 酡 tuó 颜 yán 久 jiǔ 未 wèi 红 hóng 。 。
淮 huái 浒 hǔ 乱 luàn 迷 mí 珠 zhū 罅 xià 月 yuè , , 柳 liǔ 园 yuán 狂 kuáng 误 wù 絮 xù 时 shí 风 fēng 。 。
使 shǐ 君 jūn 醉 zuì 笔 bǐ 惭 cán 妍 yán 唱 chàng , , 半 bàn 落 luò 巴 bā 人 rén 下 xià 里 lǐ 中 zhōng 。 。
望仙亭置酒看雪。宋代。宋祁。雪压春期蔽曙空,凭高把酒思无穷。 光侵病鬓都成白,寒著酡颜久未红。 淮浒乱迷珠罅月,柳园狂误絮时风。 使君醉笔惭妍唱,半落巴人下里中。