和 hé 乔 qiáo 舜 shùn 臣 chén 韵 yùn - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
画 huà 图 tú 悬 xuán 个 gè 老 lǎo 人 rén 星 xīng , , 一 yī 炷 zhù 香 xiāng 烟 yān 祷 dǎo 处 chù 灵 líng 。 。
见 jiàn 说 shuō 蟠 pán 桃 táo 将 jiāng 结 jié 子 zǐ , , 不 bù 知 zhī 槁 gǎo 木 mù 已 yǐ 忘 wàng 形 xíng 。 。
倚 yǐ 空 kōng 山 shān 色 sè 青 qīng 排 pái 闼 tà , , 扫 sǎo 地 dì 槐 huái 阴 yīn 绿 lǜ 满 mǎn 庭 tíng 。 。
凡 fán 骨 gǔ 恨 hèn 无 wú 轻 qīng 举 jǔ 便 biàn , , 且 qiě 求 qiú 强 qiáng 健 jiàn 保 bǎo 残 cán 龄 líng 。 。
和乔舜臣韵。元代。李俊民。画图悬个老人星,一炷香烟祷处灵。 见说蟠桃将结子,不知槁木已忘形。 倚空山色青排闼,扫地槐阴绿满庭。 凡骨恨无轻举便,且求强健保残龄。