登 dēng 齐 qí 云 yún 亭 tíng - - 宋 sòng 祁 qí
少 shǎo 城 chéng 西 xī 北 běi 最 zuì 高 gāo 处 chù , , 凭 píng 槛 kǎn 极 jí 眺 tiào 襟 jīn 怀 huái 开 kāi 。 。
模 mó 糊 hu 烟 yān 树 shù 鸟 niǎo 边 biān 静 jìng , , 突 tū 兀 wù 云 yún 山 shān 天 tiān 外 wài 来 lái 。 。
归 guī 樯 qiáng 栉 zhì 栉 zhì 逗 dòu 淮 huái 浦 pǔ , , 凉 liáng 飔 sī 猎 liè 猎 liè 生 shēng 岩 yán 隈 wēi 。 。
虽 suī 非 fēi 吾 wú 土 tǔ 信 xìn 云 yún 美 měi , , 伴 bàn 客 kè 留 liú 连 lián 倾 qīng 一 yī 杯 bēi 。 。
登齐云亭。宋代。宋祁。少城西北最高处,凭槛极眺襟怀开。 模糊烟树鸟边静,突兀云山天外来。 归樯栉栉逗淮浦,凉飔猎猎生岩隈。 虽非吾土信云美,伴客留连倾一杯。