寄 jì 括 kuò 苍 cāng 山 shān 人 rén - - 周 zhōu 密 mì
遥 yáo 知 zhī 深 shēn 隐 yǐn 处 chǔ , , 草 cǎo 木 mù 亦 yì 无 wú 尘 chén 。 。
瀑 pù 响 xiǎng 千 qiān 林 lín 雨 yǔ , , 花 huā 浮 fú 一 yī 岭 lǐng 春 chūn 。 。
地 dì 灵 líng 松 sōng 化 huà 石 shí , , 岁 suì 久 jiǔ 树 shù 成 chéng 人 rén 。 。
纵 zòng 未 wèi 为 wèi 仙 xiān 去 qù , , 何 hé 妨 fáng 作 zuò 逸 yì 民 mín 。 。
寄括苍山人。宋代。周密。遥知深隐处,草木亦无尘。 瀑响千林雨,花浮一岭春。 地灵松化石,岁久树成人。 纵未为仙去,何妨作逸民。