宿 sù 感 gǎn 慈 cí 僧 sēng 舍 shè - - 周 zhōu 密 mì
刻 kè 刻 kè 数 shù 残 cán 更 gèng , , 依 yī 依 yī 梦 mèng 未 wèi 成 chéng 。 。
不 bù 堪 kān 孤 gū 客 kè 耳 ěr , , 当 dāng 此 cǐ 万 wàn 蛩 qióng 声 shēng 。 。
霜 shuāng 叶 yè 矜 jīn 秋 qiū 色 sè , , 风 fēng 林 lín 碎 suì 月 yuè 明 míng 。 。
旅 lǚ 怀 huái 多 duō 自 zì 感 gǎn , , 景 jǐng 物 wù 况 kuàng 关 guān 情 qíng 。 。
宿感慈僧舍。宋代。周密。刻刻数残更,依依梦未成。 不堪孤客耳,当此万蛩声。 霜叶矜秋色,风林碎月明。 旅怀多自感,景物况关情。