登 dēng 垂 chuí 虹 hóng 亭 tíng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 周 zhōu 密 mì
岸 àn 草 cǎo 江 jiāng 花 huā 万 wàn 古 gǔ 春 chūn , , 感 gǎn 今 jīn 怀 huái 昔 xī 最 zuì 伤 shāng 神 shén 。 。
不 bù 知 zhī 一 yī 片 piàn 垂 chuí 虹 hóng 月 yuè , , 照 zhào 却 què 凭 píng 栏 lán 几 jǐ 许 xǔ 人 rén 。 。
登垂虹亭二首 其二。宋代。周密。岸草江花万古春,感今怀昔最伤神。 不知一片垂虹月,照却凭栏几许人。