和 hé 晁 cháo 十 shí 七 qī 昼 zhòu 眠 mián - - 张 zhāng 耒 lěi
冉 rǎn 冉 rǎn 残 cán 春 chūn 去 qù , , 悠 yōu 悠 yōu 归 guī 梦 mèng 赊 shē 。 。
窗 chuāng 围 wéi 幽 yōu 幌 huǎng 静 jìng , , 风 fēng 引 yǐn 昼 zhòu 帘 lián 斜 xié 。 。
清 qīng 荫 yīn 延 yán 高 gāo 柳 liǔ , , 馀 yú 红 hóng 惜 xī 晚 wǎn 花 huā 。 。
山 shān 居 jū 谙 ān 静 jìng 僻 pì , , 诗 shī 句 jù 是 shì 生 shēng 涯 yá 。 。
和晁十七昼眠。宋代。张耒。冉冉残春去,悠悠归梦赊。 窗围幽幌静,风引昼帘斜。 清荫延高柳,馀红惜晚花。 山居谙静僻,诗句是生涯。