病 bìng 肺 fèi 齿 chǐ 痛 tòng 对 duì 雪 xuě - - 张 zhāng 耒 lěi
拥 yōng 庭 tíng 晴 qíng 雪 xuě 照 zhào 高 gāo 堂 táng , , 卧 wò 病 bìng 悠 yōu 悠 yōu 废 fèi 举 jǔ 觞 shāng 。 。
肺 fèi 疾 jí 仅 jǐn 同 tóng 园 yuán 令 lìng 渴 kě , , 齿 chǐ 伤 shāng 不 bù 为 wéi 幼 yòu 舆 yú 狂 kuáng 。 。
交 jiāo 飞 fēi 翠 cuì 斝 jiǎ 知 zhī 谁 shuí 醉 zuì , , 独 dú 嗅 xiù 乌 wū 巾 jīn 认 rèn 旧 jiù 香 xiāng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 烹 pēng 茶 chá 心 xīn 未 wèi 厌 yàn , , 故 gù 知 zhī 淡 dàn 泊 bó 味 wèi 能 néng 长 zhǎng 。 。
病肺齿痛对雪。宋代。张耒。拥庭晴雪照高堂,卧病悠悠废举觞。 肺疾仅同园令渴,齿伤不为幼舆狂。 交飞翠斝知谁醉,独嗅乌巾认旧香。 惟有烹茶心未厌,故知淡泊味能长。