题 tí 洪 hóng 泽 zé 亭 tíng - - 张 zhāng 耒 lěi
三 sān 年 nián 淮 huái 海 hǎi 飘 piāo 萍 píng 客 kè , , 今 jīn 日 rì 亭 tíng 边 biān 再 zài 舣 yǐ 舟 zhōu 。 。
人 rén 似 shì 垂 chuí 杨 yáng 随 suí 日 rì 老 lǎo , , 事 shì 如 rú 流 liú 水 shuǐ 几 jǐ 时 shí 休 xiū 。 。
闲 xián 于 yú 万 wàn 事 shì 常 cháng 难 nán 得 de , , 仕 shì 以 yǐ 为 wéi 生 shēng 最 zuì 拙 zhuō 谋 móu 。 。
此 cǐ 世 shì 定 dìng 知 zhī 犹 yóu 几 jī 至 zhì , , 遑 huáng 遑 huáng 奔 bēn 走 zǒu 欲 yù 何 hé 求 qiú 。 。
题洪泽亭。宋代。张耒。三年淮海飘萍客,今日亭边再舣舟。 人似垂杨随日老,事如流水几时休。 闲于万事常难得,仕以为生最拙谋。 此世定知犹几至,遑遑奔走欲何求。