登 dēng 城 chéng 隍 huáng 庙 miào - - 张 zhāng 耒 lěi
灵 líng 祠 cí 孤 gū 绝 jué 压 yā 城 chéng 头 tóu , , 下 xià 瞰 kàn 清 qīng 濠 háo 一 yī 曲 qǔ 流 liú 。 。
尽 jǐn 日 rì 风 fēng 埃 āi 昏 hūn 几 jǐ 席 xí , , 有 yǒu 时 shí 箫 xiāo 鼓 gǔ 祭 jì 春 chūn 秋 qiū 。 。
西 xī 瞻 zhān 太 tài 昊 hào 祠 cí 千 qiān 树 shù , , 北 běi 望 wàng 封 fēng 君 jūn 土 tǔ 一 yī 丘 qiū 。 。
旅 lǚ 客 kè 登 dēng 临 lín 一 yī 长 cháng 望 wàng , , 春 chūn 心 xīn 容 róng 易 yì 起 qǐ 骚 sāo 愁 chóu 。 。
登城隍庙。宋代。张耒。灵祠孤绝压城头,下瞰清濠一曲流。 尽日风埃昏几席,有时箫鼓祭春秋。 西瞻太昊祠千树,北望封君土一丘。 旅客登临一长望,春心容易起骚愁。