下 xià 春 chūn 风 fēng 岭 lǐng - - 张 zhāng 耒 lěi
东 dōng 归 guī 已 yǐ 过 guò 春 chūn 风 fēng 岭 lǐng , , 度 dù 尽 jǐn 千 qiān 山 shān 路 lù 渐 jiàn 平 píng 。 。
人 rén 事 shì 水 shuǐ 泡 pào 能 néng 几 jǐ 日 rì , , 流 liú 光 guāng 驹 jū 隙 xì 却 què 堪 kān 惊 jīng 。 。
居 jū 人 rén 落 luò 落 luò 多 duō 新 xīn 屋 wū , , 行 xíng 店 diàn 依 yī 依 yī 认 rèn 旧 jiù 程 chéng 。 。
世 shì 事 shì 饱 bǎo 谙 ān 身 shēn 已 yǐ 老 lǎo , , 区 ōu 区 qū 来 lái 往 wǎng 笑 xiào 浮 fú 生 shēng 。 。
下春风岭。宋代。张耒。东归已过春风岭,度尽千山路渐平。 人事水泡能几日,流光驹隙却堪惊。 居人落落多新屋,行店依依认旧程。 世事饱谙身已老,区区来往笑浮生。