听 tīng 鸣 míng 禽 qín - - 张 zhāng 耒 lěi
流 liú 滞 zhì 江 jiāng 边 biān 鬓 bìn 已 yǐ 霜 shuāng , , 又 yòu 闻 wén 春 chūn 鸟 niǎo 啅 zhuó 朝 zhāo 阳 yáng 。 。
他 tā 时 shí 北 běi 去 qù 怀 huái 陈 chén 迹 jī , , 寒 hán 竹 zhú 疏 shū 梅 méi 黄 huáng 土 tǔ 冈 gāng 。 。
听鸣禽。宋代。张耒。流滞江边鬓已霜,又闻春鸟啅朝阳。 他时北去怀陈迹,寒竹疏梅黄土冈。