春 chūn 雨 yǔ 谣 yáo - - 张 zhāng 耒 lěi
晚 wǎn 云 yún 欲 yù 着 zhe 树 shù , , 中 zhōng 夜 yè 一 yī 犁 lí 雨 yǔ 。 。 老 lǎo 农 nóng 呼 hū 子 zǐ 孙 sūn , , 力 lì 作 zuò 莫 mò 辞 cí 苦 kǔ 。 。
风 fēng 吹 chuī 润 rùn 土 tǔ 如 rú 炊 chuī 香 xiāng , , 烹 pēng 鸡 jī 为 wèi 黍 shǔ 饷 xiǎng 南 nán 冈 gāng 。 。 我 wǒ 知 zhī 圣 shèng 人 rén 在 zài 明 míng 堂 táng , , 元 yuán 年 nián 已 yǐ 是 shì 丰 fēng 年 nián 祥 xiáng 。 。
春雨谣。宋代。张耒。晚云欲着树,中夜一犁雨。老农呼子孙,力作莫辞苦。 风吹润土如炊香,烹鸡为黍饷南冈。我知圣人在明堂,元年已是丰年祥。