和 hé 立 lì 之 zhī 消 xiāo 梅 méi - - 张 zhāng 耒 lěi
木 mù 奴 nú 度 dù 淮 huái 辄 zhé 为 wèi 枳 zhǐ , , 后 hòu 皇 huáng 啬 sè 之 zhī 理 lǐ 应 yīng 尔 ěr 。 。
青 qīng 梅 méi 千 qiān 里 lǐ 江 jiāng 南 nán 春 chūn , , 何 hé 时 shí 相 xiāng 逢 féng 车 chē 马 mǎ 尘 chén 。 。
我 wǒ 衰 shuāi 病 bìng 齿 chǐ 不 bù 能 néng 酸 suān , , 微 wēi 香 xiāng 触 chù 鼻 bí 舌 shé 生 shēng 泉 quán 。 。
想 xiǎng 见 jiàn 曹 cáo 瞒 mán 老 lǎo 狡 jiǎo 狯 kuài , , 指 zhǐ 林 lín 驻 zhù 马 mǎ 三 sān 军 jūn 前 qián 。 。
和立之消梅。宋代。张耒。木奴度淮辄为枳,后皇啬之理应尔。 青梅千里江南春,何时相逢车马尘。 我衰病齿不能酸,微香触鼻舌生泉。 想见曹瞒老狡狯,指林驻马三军前。