京 jīng 口 kǒu 时 shí 楚 chǔ 寇 kòu 侵 qīn 维 wéi 扬 yáng - - 释 shì 善 shàn 珍 zhēn
河 hé 淮 huái 羽 yǔ 骑 qí 召 zhào 兵 bīng 频 pín , , 腊 là 月 yuè 花 huā 开 kāi 暖 nuǎn 似 shì 春 chūn 。 。
斗 dòu 雀 què 倚 yǐ 风 fēng 将 jiāng 坠 zhuì 地 dì , , 长 zhǎng 鲸 jīng 吸 xī 海 hǎi 欲 yù 生 shēng 尘 chén 。 。
烧 shāo 红 hóng 天 tiān 半 bàn 无 wú 飞 fēi 鸟 niǎo , , 云 yún 白 bái 山 shān 中 zhōng 有 yǒu 隐 yǐn 人 rén 。 。
回 huí 首 shǒu 南 nán 园 yuán 旧 jiù 城 chéng 阙 què , , 断 duàn 烟 yān 荒 huāng 树 shù 更 gèng 伤 shāng 神 shén 。 。
京口时楚寇侵维扬。宋代。释善珍。河淮羽骑召兵频,腊月花开暖似春。 斗雀倚风将坠地,长鲸吸海欲生尘。 烧红天半无飞鸟,云白山中有隐人。 回首南园旧城阙,断烟荒树更伤神。