过 guò 南 nán 墅 shù 怀 huái 寒 hán 岩 yán 其 qí 一 yī - - 释 shì 善 shàn 珍 zhēn
年 nián 年 nián 散 sàn 粟 sù 出 chū 朱 zhū 门 mén , , 狗 gǒu 盗 dào 鸡 jī 鸣 míng 总 zǒng 受 shòu 恩 ēn 。 。
空 kōng 有 yǒu 玉 yù 棺 guān 归 guī 碧 bì 落 luò , , 更 gèng 无 wú 红 hóng 粉 fěn 哭 kū 黄 huáng 昏 hūn 。 。
遍 biàn 行 xíng 苔 tái 藓 xiǎn 寻 xún 陈 chén 迹 jī , , 拟 nǐ 倩 qiàn 梅 méi 花 huā 招 zhāo 醉 zuì 魂 hún 。 。
常 cháng 恐 kǒng 丘 qiū 原 yuán 千 qiān 载 zǎi 后 hòu , , 不 bù 生 shēng 荆 jīng 棘 jí 长 zhǎng 兰 lán 荪 sūn 。 。
过南墅怀寒岩 其一。宋代。释善珍。年年散粟出朱门,狗盗鸡鸣总受恩。 空有玉棺归碧落,更无红粉哭黄昏。 遍行苔藓寻陈迹,拟倩梅花招醉魂。 常恐丘原千载后,不生荆棘长兰荪。