清 qīng 明 míng 游 yóu 张 zhāng 园 yuán 桃 táo 李 lǐ 盛 shèng 开 kāi 独 dú 梅 méi 花 huā 一 yī 株 zhū 尚 shàng 未 wèi 零 líng 落 luò - - 释 shì 善 shàn 珍 zhēn
傲 ào 寒 hán 开 kāi 晚 wǎn 背 bèi 时 shí 香 xiāng , , 寻 xún 伴 bàn 天 tiān 荒 huāng 地 dì 亦 yì 荒 huāng 。 。
不 bù 觉 jué 春 chūn 风 fēng 红 hóng 紫 zǐ 闹 nào , , 老 lǎo 翁 wēng 偷 tōu 入 rù 少 shào 年 nián 场 chǎng 。 。
清明游张园桃李盛开独梅花一株尚未零落。宋代。释善珍。傲寒开晚背时香,寻伴天荒地亦荒。 不觉春风红紫闹,老翁偷入少年场。