过 guò 石 shí 门 mén 洋 yáng - - 赵 zhào 鼎 dǐng
平 píng 生 shēng 戎 róng 马 mǎ 踏 tà 尘 chén 埃 āi , , 晚 wǎn 看 kàn 沧 cāng 波 bō 眼 yǎn 渐 jiàn 开 kāi 。 。
眩 xuàn 转 zhuǎn 忽 hū 从 cóng 千 qiān 仞 rèn 落 luò , , 低 dī 昂 áng 时 shí 见 jiàn 一 yī 山 shān 来 lái 。 。
风 fēng 头 tou 淅 xī 沥 lì 吹 chuī 成 chéng 雨 yǔ , , 枕 zhěn 底 dǐ 铿 kēng 轰 hōng 怒 nù 作 zuò 雷 léi 。 。
雅 yǎ 欲 yù 骑 qí 鲸 jīng 傲 ào 人 rén 世 shì , , 吾 wú 其 qí 于 yú 此 cǐ 赋 fù 归 guī 哉 zāi 。 。
过石门洋。宋代。赵鼎。平生戎马踏尘埃,晚看沧波眼渐开。 眩转忽从千仞落,低昂时见一山来。 风头淅沥吹成雨,枕底铿轰怒作雷。 雅欲骑鲸傲人世,吾其于此赋归哉。