送 sòng 吴 wú 信 xìn 叟 sǒu - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
人 rén 生 shēng 聚 jù 散 sàn 只 zhǐ 寻 xún 常 cháng , , 特 tè 地 dì 关 guān 情 qíng 是 shì 异 yì 乡 xiāng 。 。
夜 yè 话 huà 不 bù 知 zhī 边 biān 月 yuè 落 luò , , 离 lí 愁 chóu 还 hái 似 shì 峡 xiá 江 jiāng 长 zhǎng 。 。
抟 tuán 风 fēng 有 yǒu 力 lì 须 xū 腾 téng 上 shàng , , 守 shǒu 塞 sāi 无 wú 能 néng 合 hé 退 tuì 藏 cáng 。 。
黄 huáng 阁 gé 有 yǒu 人 rén 如 rú 见 jiàn 问 wèn , , 为 wèi 言 yán 衰 shuāi 病 bìng 忆 yì 东 dōng 阳 yáng 。 。
送吴信叟。宋代。郑刚中。人生聚散只寻常,特地关情是异乡。 夜话不知边月落,离愁还似峡江长。 抟风有力须腾上,守塞无能合退藏。 黄阁有人如见问,为言衰病忆东阳。