有 yǒu 客 kè 问 wèn 予 yǔ 每 měi 日 rì 何 hé 事 shì 客 kè 退 tuì 赋 fù 此 cǐ - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
杜 dù 门 mén 管 guǎn 得 dé 酒 jiǔ 瓶 píng 乾 gān , , 馀 yú 事 shì 谁 shuí 能 néng 着 zhuó 眼 yǎn 看 kàn 。 。
仿 fǎng 佛 fú 残 cán 香 xiāng 幽 yōu 梦 mèng 断 duàn , , 冥 míng 蒙 méng 细 xì 雨 yǔ 落 luò 花 huā 寒 hán 。 。
林 lín 梢 shāo 寺 sì 隐 yǐn 孤 gū 钟 zhōng 晚 wǎn , , 水 shuǐ 外 wài 人 rén 喧 xuān 社 shè 饮 yǐn 欢 huān 。 。
万 wàn 里 lǐ 一 yī 身 shēn 聊 liáo 尔 ěr 耳 ěr , , 此 cǐ 生 shēng 惟 wéi 觉 jué 上 shàng 恩 ēn 宽 kuān 。 。
有客问予每日何事客退赋此。宋代。郑刚中。杜门管得酒瓶乾,馀事谁能着眼看。 仿佛残香幽梦断,冥蒙细雨落花寒。 林梢寺隐孤钟晚,水外人喧社饮欢。 万里一身聊尔耳,此生惟觉上恩宽。