病 bìng 后 hòu 涉 shè 园 yuán - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
百 bǎi 病 bìng 相 xiāng 寻 xún 体 tǐ 未 wèi 平 píng , , 幽 yōu 怀 huái 感 gǎn 物 wù 强 qiáng 星 xīng 星 xīng 。 。
地 dì 卑 bēi 积 jī 润 rùn 野 yě 梅 méi 瘦 shòu , , 岁 suì 晚 wǎn 无 wú 霜 shuāng 山 shān 柿 shì 青 qīng 。 。
览 lǎn 镜 jìng 但 dàn 存 cún 心 xīn 慷 kāng 慨 kǎi , , 杖 zhàng 筇 qióng 犹 yóu 觉 jué 步 bù 竛 líng 竮 pīng 。 。
如 rú 何 hé 每 měi 事 shì 难 nán 精 jīng 进 jìn , , 日 rì 废 fèi 华 huá 严 yán 千 qiān 字 zì 经 jīng 。 。
病后涉园。宋代。郑刚中。百病相寻体未平,幽怀感物强星星。 地卑积润野梅瘦,岁晚无霜山柿青。 览镜但存心慷慨,杖筇犹觉步竛竮。 如何每事难精进,日废华严千字经。