五 wǔ 更 gēng 醉 zuì 卧 wò - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
独 dú 坐 zuò 前 qián 轩 xuān 引 yǐn 破 pò 觥 gōng , , 满 mǎn 床 chuáng 书 shū 卷 juàn 任 rèn 纵 zòng 横 héng 。 。
明 míng 蟾 chán 自 zì 可 kě 当 dāng 灯 dēng 烛 zhú , , 修 xiū 竹 zhú 便 biàn 为 wèi 佳 jiā 友 yǒu 生 shēng 。 。
眩 xuàn 眼 yǎn 添 tiān 花 huā 知 zhī 轻 qīng 醉 zuì , , 小 xiǎo 窗 chuāng 攲 qī 枕 zhěn 梦 mèng 春 chūn 耕 gēng 。 。
日 rì 高 gāo 推 tuī 被 bèi 还 hái 思 sī 起 qǐ , , 听 tīng 得 dé 厨 chú 头 tóu 有 yǒu 菜 cài 羹 gēng 。 。
五更醉卧。宋代。郑刚中。独坐前轩引破觥,满床书卷任纵横。 明蟾自可当灯烛,修竹便为佳友生。 眩眼添花知轻醉,小窗攲枕梦春耕。 日高推被还思起,听得厨头有菜羹。