再 zài 过 guò 宜 yí 兴 xīng 舟 zhōu 中 zhōng 见 jiàn 芍 sháo 药 yào 数 shù 枝 zhī 忆 yì 淮 huái 乡 xiāng 此 cǐ 花 huā 之 zhī 盛 shèng 为 wèi 之 zhī 怅 chàng 然 rán 辄 zhé 成 chéng 三 sān 绝 jué - - 仲 zhòng 并 bìng
却 què 是 shì 溪 xī 头 tóu 消 xiāo 息 xī 真 zhēn , , 故 gù 园 yuán 十 shí 载 zài 漫 màn 风 fēng 尘 chén 。 。
如 rú 今 jīn 不 bù 问 wèn 黄 huáng 楼 lóu 子 zǐ , , 浅 qiǎn 白 bái 轻 qīng 红 hóng 自 zì 可 kě 人 rén 。 。
再过宜兴舟中见芍药数枝忆淮乡此花之盛为之怅然辄成三绝。宋代。仲并。却是溪头消息真,故园十载漫风尘。 如今不问黄楼子,浅白轻红自可人。