偈 jì 颂 sòng 八 bā 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí - - 慧 huì 开 kāi
春 chūn 山 shān 叠 dié 乱 luàn 青 qīng , , 春 chūn 水 shuǐ 漾 yàng 虚 xū 碧 bì 。 。
春 chūn 光 guāng 漏 lòu 泄 xiè 尽 jǐn , , 谁 shuí 识 shí 春 chūn 消 xiāo 息 xī 。 。
多 duō 年 nián 枯 kū 木 mù 再 zài 抽 chōu 枝 zhī , , 撼 hàn 动 dòng 春 chūn 风 fēng 生 shēng 八 bā 极 jí 。 。
偈颂八十七首 其四十。宋代。慧开。春山叠乱青,春水漾虚碧。 春光漏泄尽,谁识春消息。 多年枯木再抽枝,撼动春风生八极。