览 lǎn 文 wén 僧 sēng 卷 juǎn - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
虽 suī 无 wú 先 xiān 圣 shèng 耳 ěr , , 异 yì 代 dài 得 dé 闻 wén 昭 zhāo 。 。
怪 guài 石 shí 难 nán 为 wéi 古 gǔ , , 奇 qí 花 huā 不 bù 敢 gǎn 妖 yāo 。 。
调 diào 高 gāo 非 fēi 郢 yǐng 雪 xuě , , 思 sī 静 jìng 碍 ài 箕 jī 瓢 piáo 。 。
未 wèi 可 kě 重 zhòng 吟 yín 过 guò , , 云 yún 山 shān 兴 xìng 转 zhuǎn 饶 ráo 。 。
览文僧卷。唐代。李咸用。虽无先圣耳,异代得闻昭。 怪石难为古,奇花不敢妖。 调高非郢雪,思静碍箕瓢。 未可重吟过,云山兴转饶。