琴 qín 其 qí 一 yī - - 潘 pān 牥 fāng
只 zhǐ 是 shì 寻 xún 常 cháng 操 cāo , , 传 chuán 来 lái 便 biàn 不 bù 同 tóng 。 。
初 chū 疑 yí 声 shēng 已 yǐ 尽 jǐn , , 旋 xuán 觉 jué 曲 qū 方 fāng 中 zhōng 。 。
清 qīng 碎 suì 如 rú 章 zhāng 草 cǎo , , 和 hé 平 píng 似 shì 国 guó 风 fēng 。 。
自 zì 从 cóng 今 jīn 夕 xī 听 tīng , , 吾 wú 耳 ěr 一 yī 生 shēng 聋 lóng 。 。
琴其一。宋代。潘牥。只是寻常操,传来便不同。 初疑声已尽,旋觉曲方中。 清碎如章草,和平似国风。 自从今夕听,吾耳一生聋。