山 shān 寺 sì 漫 màn 兴 xìng - - 张 zhāng 镃 zī
未 wèi 到 dào 枫 fēng 林 lín 寺 sì , , 常 cháng 吟 yín 半 bàn 夜 yè 钟 zhōng 。 。
乍 zhà 来 lái 冲 chōng 路 lù 雨 yǔ , , 少 shǎo 坐 zuò 怯 qiè 廊 láng 风 fēng 。 。
漱 shù 齿 chǐ 村 cūn 茶 chá 苦 kǔ , , 看 kàn 碑 bēi 大 dà 字 zì 工 gōng 。 。
出 chū 门 mén 山 shān 惯 guàn 见 jiàn , , 何 hé 事 shì 意 yì 无 wú 穷 qióng 。 。
山寺漫兴。宋代。张镃。未到枫林寺,常吟半夜钟。 乍来冲路雨,少坐怯廊风。 漱齿村茶苦,看碑大字工。 出门山惯见,何事意无穷。