晓 xiǎo 探 tàn 晴 qíng 观 guān 梅 méi - - 张 zhāng 镃 zī
天 tiān 鸡 jī 催 cuī 日 rì 界 jiè 窗 chuāng 横 héng , , 蹑 niè 屐 jī 看 kàn 花 huā 兴 xìng 便 biàn 成 chéng 。 。
正 zhèng 尔 ěr 飞 fēi 霞 xiá 舒 shū 彩 cǎi 佩 pèi , , 尽 jǐn 渠 qú 宿 sù 雨 yǔ 结 jié 珠 zhū 缨 yīng 。 。
飘 piāo 零 líng 未 wèi 带 dài 溪 xī 边 biān 笛 dí , , 缥 piāo 缈 miǎo 如 rú 临 lín 海 hǎi 上 shàng 城 chéng 。 。
身 shēn 世 shì 长 cháng 吟 yín 谁 shuí 会 huì 得 de , , 华 huá 祠 cí 梅 méi 市 shì 总 zǒng 逃 táo 名 míng 。 。
晓探晴观梅。宋代。张镃。天鸡催日界窗横,蹑屐看花兴便成。 正尔飞霞舒彩佩,尽渠宿雨结珠缨。 飘零未带溪边笛,缥缈如临海上城。 身世长吟谁会得,华祠梅市总逃名。