曲 qū 廊 láng - - 张 zhāng 镃 zī
曲 qū 廊 láng 桐 tóng 树 shù 绿 lǜ 阴 yīn 阴 yīn , , 檐 yán 佩 pèi 风 fēng 来 lái 奏 zòu 玉 yù 琴 qín 。 。
但 dàn 有 yǒu 疏 shū 帘 lián 知 zhī 独 dú 立 lì , , 更 gèng 无 wú 尘 chén 事 shì 恼 nǎo 闲 xián 心 xīn 。 。
雪 xuě 霜 shuāng 鬓 bìn 畔 pàn 谁 shuí 能 néng 免 miǎn , , 城 chéng 府 fǔ 胸 xiōng 中 zhōng 枉 wǎng 自 zì 深 shēn 。 。
二 èr 六 liù 时 shí 辰 chén 真 zhēn 快 kuài 乐 lè , , 坐 zuò 禅 chán 才 cái 罢 bà 即 jí 行 xíng 吟 yín 。 。
曲廊。宋代。张镃。曲廊桐树绿阴阴,檐佩风来奏玉琴。 但有疏帘知独立,更无尘事恼闲心。 雪霜鬓畔谁能免,城府胸中枉自深。 二六时辰真快乐,坐禅才罢即行吟。