咏 yǒng 秋 qiū 诗 shī - - 鲍 bào 照 zhào
秋 qiū 兰 lán 徒 tú 晚 wǎn 绿 lǜ , , 流 liú 风 fēng 渐 jiàn 不 bù 亲 qīn 。 。
飙 biāo 我 wǒ 垂 chuí 思 sī 幕 mù , , 惊 jīng 此 cǐ 梁 liáng 上 shàng 尘 chén 。 。
沈 shěn 阴 yīn 安 ān 可 kě 久 jiǔ , , 丰 fēng 景 jǐng 将 jiāng 遂 suì 沦 lún 。 。
何 hé 由 yóu 忽 hū 灵 líng 化 huà , , 暂 zàn 见 jiàn 别 bié 离 lí 人 rén 。 。
咏秋诗。南北朝。鲍照。秋兰徒晚绿,流风渐不亲。 飙我垂思幕,惊此梁上尘。 沈阴安可久,丰景将遂沦。 何由忽灵化,暂见别离人。