秋 qiū 晓 xiǎo 登 dēng 山 shān - - 方 fāng 岳 yuè
发 fā 兴 xīng 在 zài 丘 qiū 林 lín , , 其 qí 如 rú 老 lǎo 见 jiàn 寻 xún 。 。
身 shēn 馀 yú 持 chí 蟹 xiè 手 shǒu , , 脚 jiǎo 负 fù 看 kàn 山 shān 心 xīn 。 。
秋 qiū 色 sè 苍 cāng 厓 yá 暝 míng , , 晓 xiǎo 篱 lí 黄 huáng 叶 yè 深 shēn 。 。
惟 wéi 应 yīng 负 fù 苓 líng 者 zhě , , 来 lái 往 wǎng 古 gǔ 松 sōng 阴 yīn 。 。
秋晓登山。宋代。方岳。发兴在丘林,其如老见寻。 身馀持蟹手,脚负看山心。 秋色苍厓暝,晓篱黄叶深。 惟应负苓者,来往古松阴。