明 míng 日 rì 登 dēng 后 hòu 山 shān 用 yòng 韵 yùn - - 方 fāng 岳 yuè
雪 xuě 林 lín 篱 lí 落 luò 行 xíng 清 qīng 晓 xiǎo , , 毕 bì 竟 jìng 山 shān 人 rén 太 tài 耐 nài 寒 hán 。 。
酒 jiǔ 圣 shèng 坐 zuò 来 lái 春 chūn 泛 fàn 泛 fàn , , 梅 méi 仙 xiān 飞 fēi 去 qù 玉 yù 珊 shān 珊 shān 。 。
草 cǎo 塘 táng 唤 huàn 就 jiù 荷 hé 葭 jiā 坞 wù , , 竹 zhú 径 jìng 生 shēng 成 chéng 花 huā 药 yào 栏 lán 。 。
诗 shī 敌 dí 只 zhǐ 愁 chóu 成 chéng 小 xiǎo 怯 qiè , , 迩 ěr 来 lái 自 zì 觉 jué 笔 bǐ 头 tóu 乾 gān 。 。
明日登后山用韵。宋代。方岳。雪林篱落行清晓,毕竟山人太耐寒。 酒圣坐来春泛泛,梅仙飞去玉珊珊。 草塘唤就荷葭坞,竹径生成花药栏。 诗敌只愁成小怯,迩来自觉笔头乾。