次 cì 韵 yùn 红 hóng 蕉 jiāo - - 方 fāng 岳 yuè
霜 shuāng 林 lín 蕉 jiāo 叶 yè 尚 shàng 横 héng 陈 chén , , 不 bù 易 yì 禁 jìn 寒 hán 夜 yè 向 xiàng 晨 chén 。 。
以 yǐ 貌 mào 取 qǔ 人 rén 通 tōng 体 tǐ 似 shì , , 其 qí 心 xīn 如 rú 我 wǒ 别 bié 般 bān 春 chūn 。 。
两 liǎng 年 nián 开 kāi 就 jiù 花 huā 何 hé 晚 wǎn , , 千 qiān 里 lǐ 移 yí 将 jiāng 句 jù 有 yǒu 神 shén 。 。
待 dài 学 xué 伊 yī 蒲 pú 修 xiū 净 jìng 供 gōng , , 自 zì 烹 pēng 菡 hàn 萏 dàn 当 dāng 猩 xīng 唇 chún 。 。
次韵红蕉。宋代。方岳。霜林蕉叶尚横陈,不易禁寒夜向晨。 以貌取人通体似,其心如我别般春。 两年开就花何晚,千里移将句有神。 待学伊蒲修净供,自烹菡萏当猩唇。