独 dú 往 wǎng - - 方 fāng 岳 yuè
黄 huáng 冠 guàn 野 yě 服 fú 随 suí 孤 gū 鹤 hè , , 竹 zhú 径 jìng 松 sōng 冈 gāng 共 gòng 往 wǎng 还 huán 。 。
不 bù 肯 kěn 避 bì 人 rén 当 dāng 道 dào 笋 sǔn , , 相 xiāng 看 kàn 如 rú 客 kè 对 duì 门 mén 山 shān 。 。
穷 qióng 居 jū 作 zuò 计 jì 未 wèi 为 wèi 左 zuǒ , , 造 zào 物 wù 于 yú 吾 wú 本 běn 不 bù 悭 qiān 。 。
径 jìng 扫 sǎo 石 shí 床 chuáng 供 gōng 昼 zhòu 寝 qǐn , , 自 zì 怜 lián 诗 shī 骨 gǔ 尚 shàng 坚 jiān 顽 wán 。 。
独往。宋代。方岳。黄冠野服随孤鹤,竹径松冈共往还。 不肯避人当道笋,相看如客对门山。 穷居作计未为左,造物于吾本不悭。 径扫石床供昼寝,自怜诗骨尚坚顽。