用 yòng 程 chéng 兄 xiōng 韵 yùn 奉 fèng 诸 zhū 公 gōng 题 tí 跋 bá 还 hái 人 rén - - 方 fāng 岳 yuè
老 lǎo 砚 yàn 生 shēng 苔 tái 尔 ěr 许 xǔ 时 shí , , 谁 shuí 怜 lián 官 guān 事 shì 落 lào 儿 ér 痴 chī 。 。
江 jiāng 湖 hú 十 shí 载 zài 春 chūn 无 wú 据 jù , , 天 tiān 地 dì 一 yī 舟 zhōu 归 guī 有 yǒu 期 qī 。 。
客 kè 有 yǒu 相 xiāng 从 cóng 蜗 wō 壳 ké 语 yǔ , , 诗 shī 来 lái 云 yún 受 shòu 鹤 hè 山 shān 知 zhī 。 。
皮 pí 毛 máo 剥 bō 落 luò 惟 wéi 真 zhēn 实 shí , , 那 nà 用 yòng 诸 zhū 公 gōng 绝 jué 妙 miào 辞 cí 。 。
用程兄韵奉诸公题跋还人。宋代。方岳。老砚生苔尔许时,谁怜官事落儿痴。 江湖十载春无据,天地一舟归有期。 客有相从蜗壳语,诗来云受鹤山知。 皮毛剥落惟真实,那用诸公绝妙辞。