双 shuāng 松 sōng 堂 táng - - 张 zhāng 舜 shùn 民 mín
叹 tàn 息 xī 前 qián 人 rén 布 bù 政 zhèng 优 yōu , , 手 shǒu 栽 zāi 松 sōng 竹 zhú 助 zhù 清 qīng 幽 yōu 。 。
当 dāng 年 nián 拨 bō 土 tǔ 人 rén 何 hé 在 zài , , 今 jīn 日 rì 捎 shāo 云 yún 势 shì 未 wèi 休 xiū 。 。
直 zhí 干 gàn 几 jǐ 排 pái 雷 léi 雨 yǔ 怒 nù , , 细 xì 声 shēng 常 cháng 伴 bàn 管 guǎn 弦 xián 愁 chóu 。 。
若 ruò 为 wéi 唤 huàn 起 qǐ 王 wáng 摩 mó 诘 jí , , 画 huà 个 gè 浮 fú 休 xiū 倚 yǐ 白 bái 头 tóu 。 。
双松堂。宋代。张舜民。叹息前人布政优,手栽松竹助清幽。 当年拨土人何在,今日捎云势未休。 直干几排雷雨怒,细声常伴管弦愁。 若为唤起王摩诘,画个浮休倚白头。