食 shí 杨 yáng 梅 méi 荔 lì 枝 zhī 思 sī 去 qù 年 nián - - 张 zhāng 舜 shùn 民 mín
杨 yáng 梅 méi 味 wèi 已 yǐ 酸 suān , , 荔 lì 子 zi 色 sè 能 néng 丹 dān 。 。
火 huǒ 齐 qí 骊 lí 龙 lóng 脱 tuō , , 江 jiāng 绡 xiāo 玉 yù 露 lù 团 tuán 。 。
谪 zhé 居 jū 深 shēn 不 bù 负 fù , , 沉 chén 醉 zuì 亦 yì 何 hé 难 nán 。 。
今 jīn 岁 suì 无 wú 人 rén 剥 bō , , 吁 xū 嗟 jiē 任 rèn 满 mǎn 盘 pán 。 。
食杨梅荔枝思去年。宋代。张舜民。杨梅味已酸,荔子色能丹。 火齐骊龙脱,江绡玉露团。 谪居深不负,沉醉亦何难。 今岁无人剥,吁嗟任满盘。