春 chūn 深 shēn 赠 zèng 山 shān 甫 fǔ - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
石 shí 枕 zhěn 空 kōng 蝴 hú 蝶 dié , , 山 shān 窗 chuāng 足 zú 杜 dù 鹃 juān 。 。
春 chūn 深 shēn 方 fāng 沃 wò 若 ruò , , 人 rén 意 yì 自 zì 翛 xiāo 然 rán 。 。
衰 shuāi 老 lǎo 难 nán 为 wéi 别 bié , , 留 liú 连 lián 未 wèi 肯 kěn 眠 mián 。 。
灯 dēng 花 huā 知 zhī 我 wǒ 意 yì , , 今 jīn 夜 yè 大 dà 如 rú 钱 qián 。 。
春深赠山甫。宋代。舒岳祥。石枕空蝴蝶,山窗足杜鹃。 春深方沃若,人意自翛然。 衰老难为别,留连未肯眠。 灯花知我意,今夜大如钱。