读 dú 方 fāng 元 yuán 善 shàn 落 luò 花 huā 诗 shī 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
为 wèi 渠 qú 销 xiāo 瘦 shòu 为 wèi 渠 qú 愁 chóu , , 减 jiǎn 却 què 风 fēng 流 liú 剩 shèng 却 què 羞 xiū 。 。
得 dé 雨 yǔ 如 rú 投 tóu 碧 bì 玉 yù 井 jǐng , , 随 suí 风 fēng 似 shì 堕 duò 绿 lǜ 珠 zhū 楼 lóu 。 。
医 yī 颊 jiá 髓 suǐ 空 kōng 无 wú 处 chǔ 觅 mì , , 返 fǎn 魂 hún 香 xiāng 断 duàn 为 wèi 谁 shuí 留 liú 。 。
此 cǐ 诗 shī 吟 yín 罢 bà 难 nán 消 xiāo 得 de , , 八 bā 十 shí 翁 wēng 翁 wēng 一 yī 笑 xiào 休 xiū 。 。
读方元善落花诗有感其一。宋代。舒岳祥。为渠销瘦为渠愁,减却风流剩却羞。 得雨如投碧玉井,随风似堕绿珠楼。 医颊髓空无处觅,返魂香断为谁留。 此诗吟罢难消得,八十翁翁一笑休。